20 Đoạn văn Ghi lại cảm xúc về một bài thơ/đoạn thơ

Bạn gặp khó khăn khi diễn tả cảm xúc về một bài thơ? SoanVan.com.vn mang đến 20 đoạn văn mẫu độc đáo, gợi cảm hứng để bạn viết nên những dòng tâm tình sâu sắc nhất về tác phẩm văn học. Nâng cao kỹ năng nghị luận, chinh phục môn Ngữ Văn dễ dàng hơn với các bài viết chất lượng, chính xác, và đầy cảm xúc!

TOP 20 Đoạn văn – Ghi lại cảm xúc về một bài thơ/đoạn thơ

Bài làm

1. Đoạn văn về bài thơ “Tiếng gà trưa” của Xuân Quỳnh

“Tiếng gà trưa” của Xuân Quỳnh như một giai điệu dịu dàng ngân vang giữa những khoảng trống của ký ức và hiện thực. Tiếng gà “Cục… cục tác cục ta” chợt vang lên trên đường hành quân xa, phá tan nắng trưa tĩnh lặng, đánh thức miền ký ức tuổi thơ bên bà yêu dấu. Tiếng gà ấy không chỉ làm “bàn chân đỡ mỏi” mà còn khơi dậy bao hình ảnh thân thương: ổ rơm hồng, con gà mái mơ “khắp mình hoa đốm trắng”, và bóng dáng người bà hiền từ, tảo tần. Từng chi tiết nhỏ nhặt như bàn tay bà chắt chiu từng quả trứng, lo lắng cho đàn gà qua mùa đông lạnh giá, đều thấm đẫm tình yêu thương giản dị nhưng vô cùng thiêng liêng. Những hình ảnh ấy, qua ngôn từ tinh tế và điệp khúc “tiếng gà trưa”, đã tạo nên một điểm tựa tinh thần vững chãi, tiếp sức cho cháu trên con đường bảo vệ quê hương. Bài thơ không chỉ khơi gợi tình cảm bà cháu sâu nặng mà còn kết nối chúng ta với tình yêu gia đình, tình quê hương tha thiết.

2. Đoạn văn về bài thơ “Lời của cây” của Trần Hữu Thông

“Lời của cây” của Trần Hữu Thông mang đến cho người đọc một hành trình kỳ diệu từ hạt mầm bé nhỏ đến mầm xanh căng tràn sức sống. Hạt mầm lặng thinh trong lòng đất, ấp ủ bao ước mơ, để rồi khi thức giấc, nó “bập bẹ” những âm thanh đầu đời, tựa đứa trẻ tập nói. Hình ảnh chiếc vỏ hạt như chiếc nôi âu yếm, ôm lấy mầm non, gợi lên sự nâng niu, chở che đầy yêu thương. Và khi mầm cây vươn mình, lá non khẽ rung động như đôi môi trẻ thơ, từng nhịp sống bừng lên trong ánh sáng. Cây lớn lên, vươn cao, ôm trọn niềm hy vọng về một tương lai xanh mát, bất diệt. Với những hình ảnh tinh tế, bài thơ không chỉ là một bức tranh thiên nhiên sinh động mà còn gửi gắm thông điệp giàu ý nghĩa: hãy trân trọng và bảo vệ cây xanh, bởi đó là cội nguồn của sự sống, là sức sống bền lâu của con người và trái đất.

3. Đoạn văn về bài thơ “Sang thu” của Hữu Thỉnh

“Sang thu” của Hữu Thỉnh là khúc nhạc giao mùa đầy dịu dàng và sâu lắng. Từng câu thơ như đan dệt nên một bức tranh thiên nhiên chuyển mình tinh tế: từ “hương ổi phả vào trong gió se” đến “sương chùng chình qua ngõ”. Những hình ảnh ấy không chỉ miêu tả cảnh vật mà còn thổi hồn vào thiên nhiên, khiến đất trời như có tâm hồn, cảm xúc. Nhịp sống dường như chậm lại, thư thái hơn khi thu về. Nhưng rồi, ở khổ thơ cuối, dòng cảm xúc chuyển sang chiều sâu triết lý. “Nắng”, “mưa”, “sấm” giờ đây hóa thành ẩn dụ cho những biến cố cuộc đời, trong khi “hàng cây đứng tuổi” là biểu tượng của con người từng trải, vững vàng trước sóng gió. Bài thơ vừa là lời ngợi ca vẻ đẹp đất trời, vừa là bài học nhẹ nhàng về sự trưởng thành và bình thản trước dòng chảy của thời gian.

4. Đoạn văn về bài thơ “Con chim chiền chiện” của Huy Cận

“Con chim chiền chiện” của Huy Cận là khúc ca rực rỡ về sự giao hòa giữa con người và thiên nhiên. Con chim chiền chiện, với tiếng hót trong veo “long lanh như cành sương chói”, hiện lên sống động qua nghệ thuật so sánh và ẩn dụ. Âm thanh ấy không chỉ vang vọng trong không trung mà còn sáng rực trong ánh nắng ban mai, khiến người đọc cảm nhận bằng cả thính giác và thị giác. Tiếng chim như lời nhắn gửi từ thiên nhiên, vừa dịu dàng, vừa tràn đầy sức sống. Chim bay mãi, không biết mỏi mệt, mang theo khát vọng tự do và niềm vui gieo vào bầu trời xanh biếc. Bài thơ không chỉ đẹp bởi hình ảnh và âm thanh mà còn bởi thông điệp sâu sắc: con người chỉ thực sự tìm thấy hạnh phúc khi biết lắng nghe, cảm nhận và gắn bó với thiên nhiên, nguồn sống bất tận của tâm hồn.

5. Đoạn văn về bài thơ “Quê hương” của Tế Hanh

“Quê hương” của Tế Hanh là bản tình ca thiết tha về làng chài thân thuộc, nơi cất giữ những kỷ niệm tuổi thơ êm đềm của tác giả. Đoàn thuyền ra khơi trong ánh bình minh, mang theo hy vọng và khát vọng no đủ, hiện lên như một bức tranh đầy sức sống. Hình ảnh những chàng trai mạnh mẽ, cánh buồm “như mảnh hồn làng” căng gió, cùng sự tấp nập, rộn ràng khi cá đầy khoang, tất cả đều được tô đậm bằng tình yêu và niềm tự hào về quê hương. Khi thuyền trở về, làng chài lại trở về vẻ tĩnh lặng vốn có, với con thuyền “im bến” như nghỉ ngơi sau những ngày lao động vất vả. Qua từng vần thơ, Tế Hanh không chỉ vẽ nên một bức tranh quê hương đẹp đẽ mà còn gửi gắm nỗi nhớ thương da diết của người con xa xứ, lòng hướng về nơi chôn rau cắt rốn, nơi chứa chan tình yêu và nỗi niềm khắc khoải khôn nguôi.

6. Cảm xúc về bài thơ “Những cánh buồm” của Hoàng Trung Thông

Bài thơ “Những cánh buồm” của Hoàng Trung Thông đã khắc họa tình cha con một cách mộc mạc mà sâu lắng. Không cần đến những hình ảnh lộng lẫy hay ngôn từ hoa mỹ, bài thơ vẫn chạm đến trái tim người đọc nhờ sự chân thành trong từng câu chữ. Người cha hiện lên với dáng vẻ dịu dàng, yêu thương, xoa tóc con, kiên nhẫn giải đáp những câu hỏi trẻ thơ, cùng con bước đi trên bờ cát mênh mông. Cậu bé với đôi mắt trong veo, tay nắm chặt tay cha, đã đặt ra những câu hỏi ngô nghê nhưng chan chứa tình yêu thương và niềm tin. Những hình ảnh ấy tạo nên một bức tranh gia đình đầm ấm, nơi tình yêu được lặng lẽ vun đắp qua những khoảnh khắc bình dị. Bài thơ không chỉ khơi dậy những kỷ niệm yêu thương, mà còn nhắn nhủ chúng ta hãy biết trân trọng những giây phút bên người thân yêu – như cách những “cánh buồm” nhỏ vươn ra biển lớn, mang theo tình yêu và ước mơ về một cuộc đời tốt đẹp.

7. Cảm xúc về bài thơ “Mây và sóng” của Ta-go

“Mây và sóng” của Ta-go là một bài thơ sâu sắc, giàu ý nghĩa về tình mẫu tử thiêng liêng. Em bé trong bài thơ đã đối diện với những lời mời gọi hấp dẫn từ thế giới kỳ diệu của mây và sóng. Nhưng trên hết, hình ảnh người mẹ luôn chờ đợi ở nhà khiến em từ chối đầy dứt khoát: “Làm sao có thể rời mẹ mà đến được?”. Tình mẫu tử mạnh mẽ đã khiến em bé tự tạo ra những trò chơi thú vị hơn, với mẹ hóa thân thành “vầng trăng”, “bờ biển” dịu dàng ôm ấp, còn em là mây và sóng tinh nghịch. Sự kết hợp giữa giọng thơ tự sự và hình ảnh giàu tính biểu tượng đã khắc họa trọn vẹn tình yêu sâu nặng giữa mẹ và con. Bài thơ tựa như một khúc nhạc dịu dàng về sự gắn bó thiêng liêng, nhắn nhủ rằng không gì trên thế gian này có thể thay thế được tình mẹ – nơi ta luôn tìm thấy sự chở che và nguồn an ủi bất tận.

8. Cảm xúc về bài thơ “Dặn con” của Trần Nhuận Minh

“Dặn con” của Trần Nhuận Minh là một bài thơ ngắn nhưng chứa đựng những bài học làm người sâu sắc. Lời thơ mộc mạc, thủ thỉ như lời tự tình của một người cha với con, nhưng ẩn chứa trong đó là triết lý sống nhân văn. Qua hình ảnh người hành khất, nhà thơ gợi lên sự đồng cảm sâu sắc với những phận người bất hạnh. Những lời dặn con “không bao giờ được hỏi quê hương họ ở nơi nào” vừa như một lời nhắc nhở đầy bao dung, vừa là sự tôn trọng lòng tự trọng của người khác. Nhịp thơ khép lại bằng triết lý sâu sắc của luân hồi: “Lòng tốt gửi vào thiên hạ, biết đâu nuôi bố sau này.” Bài thơ không chỉ là lời dạy dỗ mà còn là sự khắc sâu những giá trị sống cao đẹp, làm lay động trái tim người đọc.

9. Cảm xúc về bài thơ “Chiều sông Thương” của Hữu Thỉnh

“Chiều sông Thương” của Hữu Thỉnh là bức tranh quê hương thơ mộng và giàu cảm xúc. Với thể thơ 5 chữ nhẹ nhàng, bài thơ khắc họa dòng sông Thương hiền hòa, đôi dòng nước trong như gương phản chiếu bóng chiều tà. Cảnh quê hiện lên bình yên với mùa gặt vàng hoe, trăng non thấp thoáng, và những cánh đồng mạ non vươn mình trên lớp bùn. Mỗi hình ảnh, từ con sông, cánh buồm đến đám mây, đều như mang hơi thở và tình cảm của con người. Trong không gian ấy, tình yêu quê hương dâng tràn, làm người đọc không khỏi bồi hồi. “Ôi con sông màu nâu, ôi con sông màu biếc” – lời thơ vang lên như một lời thổ lộ yêu thương, khiến ta thêm gắn bó với vẻ đẹp quê hương sâu sắc.

10. Cảm xúc về bài thơ “Đồng dao mùa xuân” của Nguyễn Khoa Điềm

“Đồng dao mùa xuân” là khúc hát đồng vọng về sự hi sinh và tinh thần bất khuất của những người lính trong thời chiến. Bài thơ giống như một dòng tự sự đầy tha thiết, khắc họa chân dung những chàng trai trẻ bước vào chiến trường với trái tim rực lửa yêu nước. Họ đến với cuộc chiến khi chưa từng trải nghiệm trọn vẹn tuổi trẻ – chưa biết yêu, chưa uống một ly cà phê đậm đà hay thôi mê mải thả diều trên đồng. Vậy mà, chiến tranh khốc liệt đã cướp đi những mơ ước nhỏ nhoi ấy, để họ mãi nằm lại nơi chiến trường. Dẫu vậy, hình ảnh người lính vẫn sáng ngời, sống mãi trong lòng đồng đội và nhân dân. Với đồng đội, họ là “ngọn lửa” bất tử, lan tỏa sức mạnh và niềm tin. Với nhân dân, họ là biểu tượng của lòng yêu nước và sự hi sinh cao cả. Nguyễn Khoa Điềm đã biến bài thơ thành bản đồng dao bất tận về lòng yêu nước, tinh thần trượng nghĩa và sự trường tồn của những người lính trong trái tim dân tộc.

11. Cảm xúc về bài thơ “Gặp lá cơm nếp” của Thanh Thảo

“Gặp lá cơm nếp” là bài thơ giản dị mà sâu sắc, khiến lòng ta thổn thức bởi những hồi ức dịu dàng về quê hương và tình mẹ. Hình ảnh “lá cơm nếp” như một chiếc cầu nối giữa quá khứ và hiện tại, khơi gợi mùi vị của xôi nếp mùa gặt, đưa người con trở về ký ức tuổi thơ nơi gian bếp ấm áp và bàn tay dịu dàng của mẹ. Mẹ hiện lên qua từng dòng thơ – tảo tần nhặt lá, đun bếp, thổi xôi – như biểu tượng của sự hi sinh thầm lặng. Đặc biệt, câu thơ “Mẹ già và đất nước/Chia đều nỗi nhớ thương” đọng lại trong lòng người đọc nỗi xúc động khó tả. Tình yêu mẹ và đất nước của người con hòa quyện, thiêng liêng và không thể chia lìa. Thanh Thảo đã mang đến một bài thơ nhỏ bé mà sâu nặng tình cảm, để bất cứ ai đọc cũng thấy mình trong đó, thấy lòng hướng về cội nguồn yêu thương.

12. Cảm xúc về bài thơ “Ngàn sao làm việc” của Võ Quảng

Trong “Ngàn sao làm việc,” Võ Quảng đã vẽ nên bức tranh bầu trời đêm đẹp đến nao lòng, tràn đầy sức sống nhờ trí tưởng tượng phong phú. Những vì sao không còn lặng lẽ mà trở nên sinh động, mang trong mình những nhiệm vụ khác nhau: sao Thần Nông tỏa vó vàng bắt tôm, sao Hôm soi cá, Đại Hùng Tinh múc nước bên sông Ngân. Qua hình ảnh được nhân hóa, bầu trời trở thành một thế giới lao động nhộn nhịp, rực rỡ. Bài thơ không chỉ làm say lòng người bởi vẻ đẹp kỳ ảo của thiên nhiên mà còn truyền tải bài học quý giá về giá trị của lao động và sức mạnh đoàn kết. Võ Quảng như muốn nhắc nhở rằng, dù nhỏ bé như những ngôi sao, mỗi chúng ta đều có thể góp phần làm đẹp cho cuộc sống.

13. Cảm xúc về bài thơ “Mẹ” của Đỗ Trung Lai

Bài thơ “Mẹ” của Đỗ Trung Lai là lời tự sự đầy xót xa của người con trước hình ảnh mẹ già nua qua năm tháng. Hình ảnh mẹ được ví như cây cau – cau thì vẫn thẳng, xanh ngát, vươn cao gần trời, còn mẹ thì lưng đã còng, tóc bạc trắng, gần đất xa trời. Sự đối lập ấy như lưỡi dao khẽ chạm vào tim, khơi lên bao nỗi niềm thương cảm. Đặc biệt, hình ảnh “một miếng cau khô – khô gầy như mẹ” làm ta nghẹn ngào trước sự hao mòn của mẹ theo thời gian. Từng dòng thơ như nén lại nỗi đau của người con, vừa trân trọng, vừa day dứt. Câu hỏi “Sao mẹ ta già?” ngân lên không chỉ là nỗi băn khoăn, mà còn là tiếng lòng tiếc nuối, bất lực trước quy luật nghiệt ngã của thời gian. Bài thơ khép lại với hình ảnh “mây bay về xa,” để lại trong lòng ta một nỗi buồn man mác và tình yêu mẹ khôn nguôi.

14. Cảm xúc về bài thơ “Ông đồ” của Vũ Đình Liên

“Ông đồ” là khúc bi ca tràn đầy nỗi hoài niệm về một thời vàng son đã lùi xa. Vũ Đình Liên đưa ta trở lại không khí Tết xưa – hoa đào thắm sắc, phố phường tấp nập, ông đồ ngồi bên hè viết câu đối bằng nét chữ phượng múa rồng bay. Nhưng rồi, bước chân thời gian vô tình cuốn đi tất cả. Khi Tết đến, ông đồ vẫn ngồi đó, nhưng không còn ai tìm đến. Hình ảnh “lá vàng bay trên giấy, ngoài trời mưa bụi bay” gợi lên sự tàn úa, nhạt nhòa của ký ức và nỗi lòng quạnh quẽ của ông đồ. Câu hỏi “Những người muôn năm cũ/Hồn ở đâu bây giờ?” khép lại bài thơ, không chỉ là lời tự vấn của tác giả mà còn là tiếng gọi vọng về quá khứ. “Ông đồ” không chỉ tiếc thương một thời đại đã qua, mà còn là lời nhắc nhở về giá trị truyền thống cần được giữ gìn.

15. Cảm xúc về khổ 1 trong bài thơ “Mùa xuân nho nhỏ” của Thanh Hải

Khổ thơ đầu trong “Mùa xuân nho nhỏ” của Thanh Hải mang đến một thông điệp sâu sắc về lẽ sống cao đẹp và sự cống hiến thầm lặng:
“Một mùa xuân nho nhỏ
Lặng lẽ dâng cho đời
Dù là tuổi hai mươi
Dù là khi tóc bạc”
Hình ảnh “mùa xuân nho nhỏ” như biểu tượng cho sự cống hiến âm thầm của mỗi cá nhân vào dòng chảy lớn lao của cuộc đời. “Lặng lẽ” gợi lên sự khiêm nhường, tự nguyện, không phô trương, như một nốt nhạc trầm trong bản hòa ca bất tận. Điệp từ “dù là” nhấn mạnh sự cống hiến không giới hạn bởi tuổi tác, khi tuổi trẻ cháy bỏng hay lúc tóc bạc tri âm. Đọc khổ thơ, ta không khỏi khâm phục khao khát sống đẹp của Thanh Hải – người đã viết những dòng thơ này khi đang đối diện với bệnh tật hiểm nghèo. Từ cảm xúc riêng, ông đã khơi lên một nguồn cảm hứng lớn lao cho mọi người, rằng cuộc đời chỉ thực sự ý nghĩa khi chúng ta sống để trao đi và cống hiến.

16. Cảm xúc về đoạn thơ trong bài “Gò Me” của Hoàng Tố Nguyên

Bài thơ “Gò Me” đã khơi dậy trong lòng ta những ký ức tuổi thơ êm đềm, đặc biệt qua đoạn thơ:
“Ôi, thuở ấu thơ
Cắt cỏ, chăn bò
Gối đầu lên áo
Nằm dưới hàng me, nghe tre thổi sáo
Lòng nghe theo bướm, theo chim
Me non cong vắt lưỡi liềm
Lá xanh như dải lụa mềm lửng lơ.”
Chỉ với những dòng thơ giản dị, Hoàng Tố Nguyên đã tái hiện trọn vẹn một miền ký ức đậm hồn quê. Hình ảnh đứa trẻ gối đầu trên áo, lắng nghe tiếng gió qua rặng tre hay mơ màng theo cánh bướm, cánh chim, tạo nên một bức tranh sống động và gần gũi. Hình ảnh quả me “cong vắt lưỡi liềm” và “lá xanh như dải lụa mềm” không chỉ giàu sức gợi mà còn làm bật lên vẻ đẹp dịu dàng, đầy sức sống của thiên nhiên. Những vần thơ ấy tựa như lời ru đưa ta về với miền yêu thương bình dị, nơi tâm hồn được tưới mát bởi những giá trị mộc mạc và chân thành.

17. Cảm xúc về nhân vật An trong đoạn trích “Đi lấy mật” (trích “Đất rừng phương Nam” – Đoàn Giỏi)

Nhân vật An trong đoạn trích “Đi lấy mật” của Đoàn Giỏi hiện lên với sự hồn nhiên, nghịch ngợm nhưng không kém phần sâu sắc. Hành trình đi lấy mật với tía nuôi và Cò đã trở thành một kỷ niệm đáng nhớ, nơi An vừa học hỏi, vừa khám phá thế giới. Cậu bé tinh nghịch nhưng vô cùng tò mò, luôn đặt ra những câu hỏi hồn nhiên như: “Sao biết nó về cây này mà gác kèo?”, “Kèo là gì, hở má?”. Những câu hỏi ấy thể hiện sự ham tìm hiểu, lòng khao khát tri thức của một đứa trẻ đang lớn. Không chỉ vậy, An còn sở hữu đôi mắt quan sát tinh tế, cảm nhận cảnh sắc rừng U Minh với sự sống động và phong phú. Thiên nhiên dưới mắt An là bức tranh hài hòa giữa cái hùng vĩ và cái yên bình, nơi mỗi tiếng chim hót, tổ ong hay rặng cây đều đầy sức gợi. Qua nhân vật An, tác giả không chỉ khắc họa một cậu bé đáng yêu, mà còn thể hiện tình yêu sâu đậm với thiên nhiên, quê hương – nguồn sống và nguồn cảm hứng bất tận.

18. Cảm xúc về nhân vật Võ Tòng trong “Người đàn ông cô độc giữa rừng” (trích “Đất rừng phương Nam” – Đoàn Giỏi)

Trong văn bản “Người đàn ông cô độc giữa rừng,” hình ảnh Võ Tòng hiện lên mạnh mẽ và ấn tượng, tựa như một biểu tượng của sức mạnh và sự trượng nghĩa giữa núi rừng hoang dã. Ngay từ lần đầu gặp gỡ, chú Võ Tòng mang đến cảm giác vừa thân thiện, chân chất, vừa thoáng chút bí ẩn lạ kỳ. Qua câu chuyện về việc giết hổ, giết tên địa chủ và hành động trao mũi tên tẩm độc cho ông Hai, ta thấy ở chú một con người phi thường, gan dạ và giàu lòng nghĩa khí. Những lời nhận xét dí dỏm của chú về vũ khí, như sự so sánh giữa con dao găm, cánh nỏ và súng, không chỉ làm bật lên nét duyên dáng trong tính cách mà còn toát lên bản lĩnh kiên cường, khinh thường sự nhát gan. Nhân vật Võ Tòng không chỉ là người anh hùng, mà còn là minh chứng cho những giá trị sống cao đẹp, khiến ta càng thêm yêu mến và trân trọng.

19. Cảm xúc về người bố trong “Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ” của Nguyễn Ngọc Thuần

Nhân vật người bố trong “Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ” của Nguyễn Ngọc Thuần hiện lên như một biểu tượng của sự yêu thương, dạy dỗ và thấu hiểu. Bằng những trò chơi tưởng như giản đơn, người bố đã mở ra cho con trai mình cách cảm nhận thế giới bằng tất cả giác quan. Nhưng sâu xa hơn, những bài học ấy là cách để cậu bé học yêu thương, lắng nghe và trân trọng thiên nhiên, con người. Hình ảnh người bố cẩn thận ăn những trái ổi mà thằng Tý tặng – món quà nhỏ nhưng chứa chan tâm ý – càng làm sáng lên vẻ đẹp của lòng trân quý và sự tinh tế. Ông không chỉ là người cha, mà còn là tấm gương soi chiếu để con trai và mỗi chúng ta học cách ứng xử với cuộc sống một cách nhân văn, sâu sắc.

20. Cảm xúc về thầy giáo Ha-men trong “Buổi học cuối cùng”

Trong “Buổi học cuối cùng,” thầy giáo Ha-men xuất hiện như một tượng đài của tình yêu tiếng mẹ đẻ và lòng yêu nước mãnh liệt. Bộ lễ phục trang trọng của thầy – áo rơ-đanh-gốt màu xanh lục, diềm lá sen mịn màng, mũ tròn lụa đen – không chỉ là sự chuẩn bị cho buổi học cuối cùng mà còn biểu hiện sự kính trọng đối với nghề giáo và học sinh của mình. Thầy kiên nhẫn giảng bài, dù lòng đầy nghẹn ngào, và không ngừng nhắc nhở về giá trị của tiếng Pháp như một chìa khóa cho tự do. Dòng chữ “Nước Pháp muôn năm” thầy viết trên bảng như một lời tuyên ngôn đầy xúc động. Thầy Ha-men chính là biểu tượng của tinh thần bất khuất, của người gieo mầm tri thức trong thời khắc khó khăn nhất, khiến ta càng thêm kính trọng.


SoanVan hy vọng 20 đoạn văn mẫu này sẽ là nguồn tư liệu quý giá, giúp bạn khai thác sâu sắc cảm xúc và rèn luyện kỹ năng nghị luận văn học. Hãy biến những rung động thành lời văn bay bổng, tự tin chinh phục mọi bài kiểm tra. Chúc các em ôn thi thật tốt, đạt kết quả cao và gặt hái thành công trên hành trình khám phá vẻ đẹp văn chương!

Comments

No comments yet. Why don’t you start the discussion?

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *