Bài thơ Quê hương của Tế Hanh là một bức tranh sống động về làng chài ven biển. Qua 4 đoạn văn cảm nhận, chúng ta sẽ cùng khám phá vẻ đẹp bình dị, thân thương của quê hương, tình yêu tha thiết của tác giả với nơi chôn rau cắt rốn, và những suy ngẫm sâu sắc về cuộc sống. Soạn văn hay, chuẩn bị tốt cho bài thi Ngữ văn sắp tới nhé!
Viết đoạn văn cảm nhận về bài thơ Quê hương
Bài làm 1
”Quê hương” của Tế Hanh có những hình ảnh tươi sáng, khỏe khoắn về cái làng quê miền biển yêu dấu của nhà thơ, từ”cánh buồm giương to như mảnh hồn làng” đến những người dân chài ”cả thân hình nồng thở vị xa xăm”…Bài thơ đưa ta vào một thế giới gần gũi thường ta chỉ thấy một cách mờ mờ, cái thế giới những tình cảm ta đã âm thầm trao cho cảnh vật, sự mệt mỏi say sưa của con thuyền lúc trở về bến, nỗi khổ đau chất chứa…Có lẽ, nhà thơ đã viết ”Quê hương” bằng cả tấm lòng yêu mến quê hương,yêu con người lao động tràn trề sức lực, bằng những kỉ niệm nồng nàn nhất của mình. Bằng những vần thơ bình dị, gợi cảm, hình ảnh thơ bay bổng, lãng mạn đã làm nổi bật bức tranh quê hương sinh động, đẹp đẽ, khỏe khoắn của cuộc sống nơi đây.
Bài làm 2
Bài thơ Quê hương của Tế Hanh để lại trong ta muôn vàn xúc cảm. Làng quê chài lưới luôn tươi đẹp và in đậm dấu ấn trong nhà thơ. Kí ức về quê hương gắn bó chặt chẽ với hình ảnh đoàn thuyền ra khơi trong bình minh với niềm mong mỏi và hi vọng ngập tràn. Trong hình ảnh của “những trai tráng” của “con tuấn mã” ấy ta bắt gặp bao tình yêu thương của người con quê hương. Nghệ thuật so sánh, nhân hóa được Tế Hanh sử dụng như sự đề cao, trân trọng dành cho con người, cảnh vật quê hương. Đặc biệt, cánh buồm ra khơi kia còn mang theo hồn quê, mang theo bao ước mong, hi vọng về một cuộc sống ấm no, hạnh phúc. Khung cảnh ấy đẹp hơn muôn phần trong sự rộn ràng, tấp nập của con người trước mẻ cá đầy, trước những “cá tươi ngon, thân bạc trắng”. Còn gì đẹp hơn, đáng quý hơn khi con người hiện lên với vẻ đẹp, với một cuộc đi biển thành công. Phút rộn ràng sôi nổi trôi đi cũng là lúc con người, con thuyền trở về trong cái lặng yên vốn có. Và ta cũng bắt gặp khung cảnh rất đỗi bình dị là khi con thuyền “im bến”. Sau bao mệt mỏi lo toan, thuyền nghỉ ngơi như con thuyền lấy sức. Hình ảnh ấy thân quen, bình dị và luôn khắc sâu trong tâm trí nhà thơ. Người con xa quê càng trân trọng, càng yêu quý vùng biển quê hương mình với nỗi lòng nơi xa cách. Mùi hương quê hương mặn nồng mãi mãi đậm sâu và đẹp trong tim người con xa quê! Vần thơ Tế Hanh xúc động không chỉ vì thiết tha, tình cảm mà hơn cả đó là nỗi niềm của một tấm lòng hướng về tình quê!
Bài làm 3
Quê hương là nguồn cảm hứng vô tận của nhiều nhà thơ Việt Nam và đặc biệt là Tế Hanh – một tác giả có mặt trong phong trào Thơ mới và sau cách mạng vẫn tiếp tục sáng tác dồi dào. Ông được biết đến qua những bài thơ về quê hương miền Nam yêu thương với tình cảm chân thành và vô cùng sâu lắng. Ta có thể bắt gặp trong thơ ông hơi thở nồng nàn của những người con đất biển, hay một dòng sông đầy nắng trong những buổi trưa gắn với tình yêu quê hương sâu sắc của nhà thơ. Bài thơ “Quê hương” là kỉ niệm sâu đậm thời niên thiếu, là tác phẩm mở đầu cho nguồn cảm hứng về quê hương trong thơ Tế Hanh, bài thơ đã được viết bằng tất cả tấm lòng yêu mến thiên nhiên thơ mộng và hùng tráng, yêu mến những con người lao động cần cù. Với tâm hồn bình dị, Tế Hanh xuất hiện trong phong trào Thơ mới nhưng lại không có những tư tưởng chán đời, thoát li với thực tại, chìm đắm trong cái tôi riêng tư như nhiều nhà thơ thời ấy. Thơ Tế Hanh là hồn thi sĩ đã hoà quyện cùng với hồn nhân dân, hồn dân tộc, hoà vào “cánh buồm giương to như mảnh hồn làng”.“Quê hương” – hai tiếng thân thương, quê hương – niềm tin và nỗi nhớ trong tâm tưởng người con đất Quảng Ngãi thân yêu – Tế Hanh – đó là những gì thiêng liêng nhất, tươi sáng nhất. Bài thơ với âm điệu khoẻ khoắn, hình ảnh sinh động tạo cho người đọc cảm giác hứng khởi, ngôn ngữ giàu sức gợi vẽ lên một khung cảnh quê hương “rất Tế Hanh”.
Bài làm 4
Bài thơ Quê hương của Tế Hanh đã khắc họa bức tranh cảnh thuyền đánh cá ra khơi trong buổi bình minh tuyệt đẹp. Bằng sự kết hợp hài hoà giữa bút pháp tả thực và bút pháp lãng mạn, mở đầu khổ thơ cho ta thấy được khung cảnh thiên nhiên ra khơi của đoàn thuyền thật đẹp. Sự vật ra khơi cũng rất quen thuộc, ấn tượng và tràn đầy khí thế. Những chàng trai khoẻ mạnh, trên chiếc thuyền gắn bó của quê hương, của gia đình đã lướt nhẹ ra khơi. Nhưng dưới tâm hồn tinh tế của nhà thơ, con thuyền ra khơi được ví như con tuấn mã, với các hành động” phăng”,” vượt ” đã diễn tả tốc độ phi thường của đoàn thuyền ra khơi. Tốc độ ấy càng mạnh hơn, đẹp hơn khi tác giả có một liên tưởng độc đáo , một ẩn dụ sáng tạo ” cánh buồm giương to như mảnh hồn làng, rướn thân trắng bao la thâu góp gió”. Ôi! Nhà thơ phải có một tình cảm thiêng liêng sâu nặng với quê hương thì mới có được cảm nhận như vậy. Cái tinh tế ở đây là nhà thơ lấy cái cụ thể để nói cái trừu tượng, lấy cái hữu hình để nói cái vô hình, lấy cái vô hồn để nói cái có hồn. Tất cả tài năng và tình cảm của nhà thơ đã thăng hoa, ngưng kết lại tạo ra một cảnh ra khơi của làng chài hết sức lãng mạn và tràn đầy sức sống.
Bài viết đã trình bày 4 đoạn văn cảm nhận về bài thơ Quê hương của Tế Hanh, giúp bạn đọc hiểu sâu sắc hơn về tác phẩm. Hy vọng những cảm nhận này sẽ giúp ích cho các bạn trong quá trình học tập và ôn thi. Chúc các bạn học tốt và đạt kết quả cao trong kỳ thi sắp tới!