Viết bài văn Kể lại 1 hoạt động xã hội

Bạn đang tìm kiếm cách kể lại một hoạt động xã hội ấn tượng? Bài viết này của SoanVan sẽ hướng dẫn chi tiết cách viết, từ việc chọn sự kiện, sắp xếp ý đến cách thể hiện cảm xúc chân thật. Cung cấp dàn ý và ví dụ cụ thể giúp bạn dễ dàng chinh phục đề bài này trong môn Ngữ văn.

Viết bài văn Kể lại một hoạt động xã hội

Dàn ý

1. Mở bài

  • Dẫn dắt gián tiếp:
  • Đặt vấn đề về tầm quan trọng của lòng biết ơn và sự quan tâm đối với người cao tuổi trong xã hội hiện nay.
  • Ví dụ: “Người cao tuổi là thế hệ đã cống hiến cả đời cho xã hội. Vì vậy, việc chăm sóc, giúp đỡ các cụ không chỉ là nghĩa vụ mà còn là đạo lý của mỗi người trong cộng đồng.”
  • Giới thiệu hoạt động xã hội sẽ kể:
  • Giới thiệu về hoạt động giúp đỡ người cao tuổi mà bạn tham gia, có thể là thăm hỏi, trò chuyện hoặc hỗ trợ sinh hoạt hàng ngày cho các cụ.

2. Thân bài

  • Nêu khái quát thông tin về hoạt động:
  • Hoạt động này diễn ra tại một viện dưỡng lão hay một khu phố có nhiều cụ già sống đơn độc.
  • Mục đích của hoạt động là giúp các cụ cảm thấy ấm áp, bớt cô đơn, đồng thời tạo cơ hội cho cộng đồng thể hiện tình yêu thương đối với người cao tuổi.
  • Kể lại sự việc thứ nhất:
  • Thời gian, địa điểm: Một buổi sáng cuối tuần, bạn và nhóm tình nguyện đến thăm viện dưỡng lão tại địa phương.
  • Miêu tả quang cảnh:
  • Khung cảnh yên tĩnh của viện dưỡng lão, các cụ ngồi nghỉ ngơi hoặc làm những công việc nhẹ nhàng. Không gian xung quanh có thể là khu vườn nhỏ với những cây xanh, ghế đá.
  • Nội dung hoạt động:
  • Bạn và nhóm tình nguyện đã dành thời gian thăm từng cụ, trò chuyện, hỏi thăm sức khỏe và chia sẻ những câu chuyện đời thường. Một số cụ có thể kể lại những kỷ niệm xưa, bạn chăm chú lắng nghe và động viên.
  • Kết hợp miêu tả và biểu cảm:
  • Miêu tả hành động của các cụ (mỉm cười khi bạn đến thăm, ánh mắt vui tươi khi trò chuyện). Bạn có thể chia sẻ cảm xúc của bản thân khi cảm nhận được sự ấm áp và lòng yêu thương của các cụ, khiến bạn cảm thấy trân trọng hơn tình cảm gia đình.
  • Kể lại sự việc thứ hai:
  • Sự việc đơn giản: Sau khi trò chuyện, bạn và nhóm tình nguyện còn giúp các cụ dọn dẹp nhà cửa hoặc hỗ trợ một số công việc sinh hoạt như cắt móng tay, quét dọn xung quanh.
  • Miêu tả: Trong lúc dọn dẹp, bạn có thể miêu tả lại không khí ấm cúng trong căn phòng nhỏ, các cụ ngồi nghỉ ngơi nhìn bạn làm việc với ánh mắt cảm kích.
  • Cảm xúc: Bạn cảm thấy hạnh phúc khi được giúp đỡ những người đã từng làm việc cả đời và bây giờ cần sự hỗ trợ của thế hệ trẻ.

3. Kết bài

  • Khẳng định ý nghĩa:
  • Ý nghĩa của hoạt động không chỉ là giúp đỡ người cao tuổi về mặt vật chất mà còn là sự quan tâm về tinh thần, giúp họ cảm thấy mình không bị lãng quên.
  • Hoạt động này còn nhắc nhở chúng ta về lòng biết ơn và nghĩa vụ đối với người cao tuổi trong xã hội.
  • Nêu cảm nghĩ về hoạt động:
  • Bạn cảm thấy rất vui và tự hào khi đã tham gia vào hoạt động này. Nó giúp bạn nhận thức rõ hơn về trách nhiệm của mình đối với những người đi trước.
  • Cảm giác khi thấy các cụ mỉm cười, hạnh phúc là phần thưởng vô giá đối với bạn.

Viết bài văn Kể lại một hoạt động xã hội

Bài làm

Tình yêu thương dành cho người cao tuổi

Trong nhịp sống vội vã hiện nay, đôi khi chúng ta quên rằng những người đã cống hiến cả cuộc đời cho gia đình và xã hội giờ đây lại phải sống trong cô đơn. Người cao tuổi, dù đã trải qua bao thăng trầm, vẫn luôn cần sự quan tâm và yêu thương của thế hệ trẻ. Chính vì vậy, tôi tham gia một hoạt động tình nguyện đầy ý nghĩa – giúp đỡ các cụ già tại viện dưỡng lão. Đây không chỉ là một chuyến đi, mà là một hành trình cảm xúc, một bài học về lòng biết ơn và tình yêu thương.

Ngày hôm ấy, vào một buổi sáng trong lành của cuối tuần, tôi và nhóm bạn tình nguyện đã đến thăm viện dưỡng lão Bình An ở ngoại ô thành phố Hà Nội. Mái nhà gỗ đơn sơ, vườn cây xanh mát, những chiếc ghế đá quanh sân tạo nên một không gian yên bình. Các cụ ngồi tĩnh lặng dưới bóng cây, một số cụ miệt mài làm công việc nhỏ như đan lát, một số lại ngồi ngẩn ngơ nhìn những đám mây trôi qua. Tôi cảm nhận được sự bình yên nhưng cũng đầy cô đơn trong ánh mắt của những người đã một thời vất vả cả đời.

Chúng tôi bước vào từng phòng, thăm hỏi và trò chuyện với các cụ. Một cụ ông tóc bạc phơ, ánh mắt hiền từ, nở nụ cười khi thấy chúng tôi. Cụ kể cho tôi nghe về những năm tháng tuổi trẻ, về một thời chiến tranh ác liệt, về những kỷ niệm không thể nào quên. Tôi lắng nghe trong sự cảm phục, lòng tràn đầy sự biết ơn. Các cụ như những cuốn sách sống, mỗi câu chuyện là một trang lịch sử quý giá mà thế hệ sau này không dễ gì có thể học được từ sách vở. Trong khoảnh khắc đó, tôi cảm thấy mình như được trở về quá khứ, nơi mà tình yêu nước và sự hy sinh là động lực sống.

Sau khi trò chuyện, chúng tôi không chỉ ngồi lắng nghe mà còn giúp đỡ các cụ trong những công việc đơn giản nhưng đầy ý nghĩa. Một cụ bà không thể tự mình cắt móng tay, tôi nhẹ nhàng giúp bà. Cụ nhìn tôi với ánh mắt biết ơn, rồi mỉm cười. Đó là một nụ cười không chỉ đơn thuần là sự hài lòng về việc tôi làm mà là sự hạnh phúc vì có người quan tâm, chia sẻ. Tôi cảm nhận rõ ràng trong lòng rằng, đôi khi những điều đơn giản nhất lại là thứ đáng quý nhất. Sự giúp đỡ ấy, dù nhỏ nhoi, nhưng lại mang đến niềm vui lớn lao cho người nhận.

Những khoảnh khắc ấy làm tôi suy ngẫm về vai trò của người cao tuổi trong xã hội. Họ không chỉ là những người già yếu mà còn là những viên ngọc quý giá, chứa đựng vô vàn tri thức và kinh nghiệm sống. Dù tuổi già khiến họ yếu đi, nhưng lòng nhiệt huyết, trí tuệ và tình yêu thương của họ vẫn còn vẹn nguyên. Tôi cảm thấy mình thật may mắn khi được sống trong một xã hội có những người cao tuổi đầy trân trọng như vậy. Tôi nhận ra rằng, nếu không có sự chăm sóc và yêu thương của thế hệ trẻ, những người này sẽ dần dần bị lãng quên, không ai để ý đến họ.

Sau mỗi buổi sáng thăm viếng, tôi thấy lòng mình nhẹ nhõm hơn, nhưng cũng đầy bồi hồi. Hoạt động này không chỉ là một việc làm thiện nguyện, mà còn là một lời nhắc nhở về trách nhiệm của mỗi chúng ta đối với những người đi trước. Tôi tự hỏi, liệu chúng ta có đủ lòng kiên nhẫn và tình thương để chăm sóc những người đã sinh thành và nuôi dưỡng mình? Liệu chúng ta có đủ khả năng để bù đắp phần nào cho những tháng ngày tuổi già cô đơn của các cụ?

Tôi tin rằng, nếu mỗi người trong xã hội biết dành chút thời gian, tình cảm và sự quan tâm đến những người cao tuổi xung quanh, xã hội chúng ta sẽ trở nên đẹp đẽ và ấm áp hơn. Bởi lẽ, chính sự yêu thương ấy là nền tảng vững chắc để xây dựng một cộng đồng đoàn kết và nhân văn.


Hy vọng bài viết này đã cung cấp cho bạn những kiến thức và kỹ năng cần thiết để kể lại một hoạt động xã hội thật hay và ý nghĩa. Kỹ năng này không chỉ giúp bạn đạt điểm cao môn Ngữ văn mà còn rèn luyện khả năng quan sát và diễn đạt. Chúc các em ôn thi thật tốt và gặt hái nhiều thành công!

Comments

No comments yet. Why don’t you start the discussion?

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *