Viết bài văn kể lại một trải nghiệm của bản thân không khó nếu bạn biết cách! SoanVan.com.vn hướng dẫn chi tiết cấu trúc, cách chọn sự việc và triển khai ý tưởng để bài văn của bạn thật sinh động, hấp dẫn. Khám phá những kinh nghiệm thực tế, bài văn mẫu hay và bí quyết đạt điểm cao môn Ngữ văn.
Viết bài văn kể lại một trải nghiệm của bản thân
Hạnh Phúc Từ Sự Sẻ Chia
Mùa hè năm ngoái, tôi đã có một trải nghiệm đặc biệt mà đến tận bây giờ, mỗi khi nhớ lại, lòng tôi vẫn trào dâng những cảm xúc khó tả. Đó là lần đầu tiên tôi tham gia một chuyến tình nguyện đến một ngôi làng nhỏ nằm sâu trong vùng núi phía Bắc.
Chuyến xe của đoàn chúng tôi lăn bánh từ sáng sớm, vượt qua những con đường quanh co uốn lượn giữa núi rừng. Càng tiến sâu vào vùng núi, tôi càng cảm nhận rõ sự khác biệt. Những ngôi nhà mái lá đơn sơ thấp thoáng trong sương sớm, những con đường đất đỏ gập ghềnh, và những đứa trẻ với đôi chân trần đang chơi đùa dưới gốc cây cổ thụ. Khi đoàn xe dừng lại, cả làng ùa ra chào đón chúng tôi. Những ánh mắt trong veo, nụ cười mộc mạc nhưng rạng rỡ của các em nhỏ khiến tôi vừa bỡ ngỡ vừa xúc động.
Ngày đầu tiên ở làng, tôi tham gia cùng các anh chị tổ chức lớp học nhỏ cho các em. Một cậu bé tên Hùng, khoảng tám tuổi, gây ấn tượng với tôi bởi ánh mắt sáng ngời nhưng đôi bàn tay lại chai sạn và thô ráp. Khi tôi đưa cho em một quyển sách mới, em nắm chặt nó trong tay, nhìn tôi với ánh mắt rưng rưng, rồi nói nhỏ: “Em chưa bao giờ có một quyển sách đẹp như thế này.” Câu nói ấy làm tôi bối rối. Nó như một lời nhắc nhở rằng có những điều tưởng như bình thường với tôi lại là ước mơ của nhiều người khác.
Những ngày tiếp theo, chúng tôi cùng nhau dạy học, tổ chức trò chơi, và giúp đỡ người dân trong làng sửa chữa một số công trình nhỏ. Một buổi chiều, khi mặt trời dần khuất sau dãy núi, Hùng kéo tay tôi dẫn đến con suối phía sau làng. Em chỉ cho tôi những viên đá lớn mà em thường dùng để ngồi đọc sách khi đi chăn trâu. Hùng kể về ước mơ được đi học xa hơn, được trở thành thầy giáo để giúp những đứa trẻ như em thoát khỏi cái vòng luẩn quẩn của đói nghèo. Lời kể của em, dù đơn sơ, khiến tôi nhận ra mình đã may mắn biết bao khi được sống trong điều kiện đủ đầy và có cơ hội học tập.
Khi chuyến tình nguyện kết thúc, chúng tôi chia tay ngôi làng trong sự lưu luyến không nỡ rời. Những cái ôm chặt, những lời tạm biệt nghẹn ngào, và ánh mắt quyến luyến của các em nhỏ khiến trái tim tôi như thắt lại. Trên đường về, tôi ngồi lặng lẽ bên cửa sổ xe, ngắm nhìn những dãy núi xa dần mà lòng ngổn ngang suy nghĩ. Tôi đã học được rằng, hạnh phúc không phải là nhận được những điều lớn lao, mà đôi khi chỉ đơn giản là trao đi một chút yêu thương, một chút sẻ chia, cũng đủ làm nên sự khác biệt.
Trải nghiệm ấy không chỉ giúp tôi trưởng thành mà còn khiến tôi thay đổi cách nhìn nhận về cuộc sống. Tôi bắt đầu trân trọng hơn những điều tưởng chừng như hiển nhiên trong cuộc sống của mình. Và trên hết, tôi hiểu rằng việc giúp đỡ người khác không chỉ mang lại niềm vui cho họ, mà còn làm phong phú thêm tâm hồn mình.
Dẫu thời gian có trôi đi, kỷ niệm về chuyến đi ấy vẫn luôn là một phần ký ức đẹp trong tôi, nhắc nhở tôi sống trọn vẹn hơn, biết sẻ chia và yêu thương nhiều hơn.
Hy vọng qua bài viết này, các em đã nắm vững cách kể lại một trải nghiệm đáng nhớ của bản thân, từ đó biến những kỷ niệm thành bài văn chân thực và sâu sắc. SoanVan chúc các em luôn tự tin, sáng tạo và đạt được kết quả xuất sắc trong các kỳ thi môn Ngữ văn sắp tới. Chúc các em thành công!