Khám phá cảm xúc sâu lắng về bài thơ Khát Vọng của Xuân Quỳnh qua phân tích chi tiết tại SoanVan.com.vn. Thấu hiểu nỗi khát khao, niềm tin yêu cuộc sống ẩn chứa trong từng câu chữ, bồi đắp tâm hồn và chuẩn bị tốt cho bài thi Ngữ văn.
Viết đoạn văn ghi lại cảm xúc về bài thơ Khát Vọng của Xuân Quỳnh
Ngày còn bé ta mơ trăng tháng tám
Giữa đêm rằm bày cỗ, vui chơi
Cùng bạn nhỏ rước đèn múa hát
Trống ếch lùng tùng náo nức trăng vui
Khi lớn khôn ước mơ càng cháy bỏng
Vai kề vai nghe rộn tiếng tim yêu
Trải tâm tư dưới trời trăng sáng
Cuộc đời ơi, đẹp biết bao nhiêu!
Chỉ thế thôi ư? Ta còn mơ ước
Thành nhà thơ ca ngợi cuộc đời
Những vần thơ cùng du hành vũ trụ
Sưởi ấm vừng trăng lạnh niềm vui
Đâu chỉ lên trăng, thơ ta còn bay khắp
Theo những con tàu cập bến các vì sao
Như lòng ta chẳng bao giờ nguôi khát vọng
Biết bay rồi, ta lại muốn bay cao
Bài thơ Khát vọng của Xuân Quỳnh để lại trong tôi những rung động sâu xa về hành trình khát khao của con người—từ những ước mơ thuở bé đến hoài bão lớn lao khi trưởng thành. Những câu thơ đầu tiên gợi lên hình ảnh tuổi thơ trong trẻo, nơi ánh trăng rằm, tiếng trống hội và niềm vui giản dị trở thành cả một thế giới lung linh trong tâm hồn trẻ thơ. Đọc những dòng thơ ấy, tôi như nhìn thấy lại chính mình thuở nhỏ, cũng từng có những giấc mơ hồn nhiên, những niềm vui bình dị mà vô cùng trọn vẹn. Nhưng rồi, bài thơ không dừng lại ở ký ức thơ ấu mà mở ra một chân trời rộng lớn hơn—khi con người bước vào tuổi trưởng thành, khát vọng không chỉ là niềm vui, mà còn là khát khao yêu thương, đồng hành, sẻ chia và tận hưởng vẻ đẹp của cuộc đời. Và sâu sắc hơn, khát vọng ấy còn vươn xa khỏi những cảm xúc cá nhân để trở thành hoài bão cống hiến. Tôi đặc biệt ấn tượng với hình ảnh “sưởi ấm vừng trăng lạnh niềm vui”—một ẩn dụ đẹp đẽ về trách nhiệm của nghệ thuật, của thơ ca đối với con người. Và rồi, ngay cả khi đã chạm đến ước mơ, nhân vật trữ tình vẫn không ngừng khao khát, không chỉ “biết bay” mà còn muốn “bay cao”. Câu thơ ấy khiến tôi không khỏi bồi hồi, bởi nó chạm đến bản chất của khát vọng—một hành trình không có điểm dừng, một sự vươn xa không ngừng nghỉ. Bài thơ không chỉ khơi gợi trong tôi những hoài niệm về tuổi thơ, mà còn đánh thức trong lòng tôi một niềm tin mãnh liệt vào giá trị của ước mơ, của khát vọng vươn lên, không bao giờ dừng lại trước những giới hạn của chính mình.
Bài viết đã cùng bạn khám phá những rung cảm sâu sắc về Khát Vọng của Xuân Quỳnh, từ đó thấy được vẻ đẹp tâm hồn và triết lý sống của nữ sĩ. Hy vọng những chia sẻ này giúp các em có thêm tư liệu quý giá, vững vàng hơn khi phân tích tác phẩm và đạt kết quả cao nhất trong kỳ thi Ngữ văn sắp tới!